KHÚC XXI
Vùng trời thứ bảy - Sao Thổ - Những hồn suy niệm.
Mắt tôi lại chăm chú nhìn gương mặt
Của cô nương và cùng với mắt nhìn
Tâm hồn tôi rời những ý nghĩ khác.
4 Nàng không cười nữa nhưng lại bảo tôi:
“Nếu em cười, có thể chàng lại giống
Như
Xêmêlê, khi biến thành tro.
7 Bởi vì nhan sắc của em, như chàng
Nhìn thấy đấy, càng lên cao
theo bậc
Của cung điện vĩnh hằng,
càng tăng thêm.
10 Và rực sáng, nếu không có màn che
Thì giác quan chàng trước sức chói sáng
Như lá
cây trước lửa sét khi mưa.
13 Chúng ta đã đến vùng trời thứ bảy
Từ cái
ức sư tử như cháy lên
Và chiếu đi các tia sáng
của nó.
16 Xin chú ý vào chỗ mắt chàng nhìn
Và để mắt chàng phản chiếu
hình ảnh
Sẽ hiện ra trong tấm gương to này”.
19 Người nào hiểu ra được sự chăm sóc
Của gương
mặt kia với mắt của tôi
Khi tôi chuyển sang nhìn những vật khác
22 Sẽ hình dung được rằng tôi thích thú
Khi vâng lời người hộ tống nhà trời
Để cân bằng niềm vui mới và cũ.
25 Trong khối pha lê quay quanh trái đất
Được
mang tên vị Chúa tể thân yêu
Dưới
quyền Ngài mọi cái ác phải chết.
28 Một màu vàng, nơi tia sáng cháy rực
Tôi nhìn thấy một chiếc thang lên cao
Mà mắt tôi không nhìn theo hết được.
31 Tôi
cũng nhìn thấy các bậc xuống dưới
Tràn ngập ánh sáng, khiến tôi hình dung
Ánh sáng của trời phát ra từ đấy.
34 Theo
bản năng tự nhiên, lúc rạng sáng
Những
con quạ khoang rủ cánh cùng nhau
Để làm ấm bộ lông bị lạnh
cóng.
37 Rồi một số bay đi không trở lại
Một số quay về rồi lại bay
đi
Số khác nữa quay tròn và ở lại.
40 Cảnh như thế đang diễn ra ở đây
Trong đám lửa nhấp nháy đang đi tới
Một số dừng lại trên bậc thang kia.
43 Một
ngọn lửa dừng lại bên chúng tôi
Và sáng chói lên, khiến tôi thầm nghĩ:
“Tôi hiểu tình cảm của người với tôi”
46 Nhưng
vẫn im lặng, người tôi chờ đợi
Để biết: khi nào nói, nói thế nào
Thế nên thôi, tốt nhất là đừng hỏi.
49 Nhưng
nàng dường như qua ánh mắt nhìn
Hiểu sự im lặng của tôi, liền nói:
“Hãy giải thoát cho ý muốn của chàng”.
52 Và
tôi bắt đầu: “Chắc là phẩm giá
Của tôi chưa xứng để được trả lời
Nhưng vì cô nương đã cho phép hỏi.
55 Hỡi
linh hồn hằng phúc đang ẩn giấu
Trong niềm vui, xin cho
biết lý do
Đã khiến Người đến gần tôi như vậy.
58 Và tại vì sao ở đây không có
Bản hợp xướng dịu êm của Thiên đường
Từng vang lên ở thiên cầu dưới đó?”
61 “Là
tại vì tai mắt của người đời -
Linh hồn trả lời - ở đây không hát
Cùng lý do Bêatờrítsê không cười.
64 Còn
ta đã đi xuống các bậc thang
Thiêng liêng này, để chúc mừng ngươi đó
Bằng lời nói và ánh sáng vây quanh.
67 Không
tình yêu lớn khiến ta linh lợi
Nhiều tình yêu hơn nữa cháy trên cao
Như ngọn lửa kia mà ngươi thấy đấy.
70 Tình
yêu cao cả đã khiến chúng tôi
Phụng sự cho người cai quản vũ trụ
Phân định việc, như ngươi thấy ở đây”.
73 “Vâng,
tôi thấy, hỡi ngọn đèn thần thánh
Được thắp lên bởi tình yêu tự do
Là để tuân thủ ý trời vĩnh viễn.
76 Nhưng
có một điều khó hiểu với tôi
Là tại sao Người được chỉ định trước
Trong tất cả các giáo hữu của Người”.
79 Tôi
chưa kịp nói hết câu cuối cùng
Thì ánh sáng ấy lấy mình làm trục
Như chiếc cối, xoay vòng quanh chính mình.
82 Rồi
tình yêu đó đã trả lời tôi:
“Ánh sáng hằng phúc vào tôi đã nhập
Và từ ánh sáng đó tạo ra tôi.
85 Thị
lực của tôi kết hợp với nó
Nâng tôi lên cao, khiến tôi nhìn ra
Bản thể tối cao từ ánh sáng đó.
88 Niềm hoan hỉ đang cháy lên trong tôi
Thị giác của tôi hiện nay
sáng tỏ
Ngang với ánh sáng ngọn lửa của tôi.
91 Nhưng linh hồn thiên thần chói sáng nhất
Người
nhìn chăm chú nhất vào Chúa Trời
Yêu cầu này cũng không đáp ứng được.
94 Bởi
điều ngươi hỏi nằm chìm dưới đáy
Của vực sâu các sắc lệnh vĩnh hằng
Nó ở ngoài mọi tầm nhìn được tạo.
97 Và
khi nào ngươi trở về dưới đó
Hãy kể lại, đừng để họ đoán mò
Khi hướng mình về mục tiêu như thế.
100 Trí
óc ở đây sáng, dưới đó mờ
Hãy nghĩ xem, cõi trần gian cát bụi
Nó bất lực, dù vẫn được trời cho”.
103 Những
lời đó đã dừng cuộc trò chuyện
Khiến tôi hạn chế trong một yêu cầu:
Hồn là ai - một câu hỏi khiêm tốn.
106 Hồn
nói tiếp: “Giữa hai bờ nước Ý
Gần quê của ngươi, có núi đá cao
Đến nỗi sấm sét chỉ gầm phía dưới.
109 Một
phần nhô ra, là Catờria
Ở mé dưới có nhà tu khổ hạnh
Dành riêng cho việc chỉ thờ Chúa Trời”.
112 Hồn
mở đầu phần thứ ba như vậy
Rồi lại tiếp tục nói: “Ở nơi này
Việc thờ Chúa, ta làm rất mạnh mẽ.
115 Ta
chỉ sinh sống bằng dầu ô liu
Dễ dàng chịu nóng bức và giá rét
Và bằng lòng với suy tưởng trầm tư.
118 Hồi
ấy tu viện được mùa phong phú
Nhưng hiện nay thì tàn lụi hết rồi
Sắp đến ngày phải lộ ra tất cả.
121 Ở
đó ta là Pietờrô Đamianô
Còn Pietờrô, kẻ lầm lỗi thì ở
Nhà thờ Đức Bà, bên biển Ađờrianô.
124 Khi
cuộc sống chỉ còn ít thời gian
Ta bị ép buộc phải đội cái mũ
Chuyển từ người xấu đến người xấu hơn.
127 Xêphát
đến, rồi cả con tàu lớn
Của Chúa Thánh thần, gầy gò, chân trần
Và dùng bữa ở quán nào được nhận.
130 Giờ
họ muốn được mọi người hầu hạ
Ở đây, đó, với những vị chăn chiên
Rất nặng nề khi nâng đuôi áo họ.
133 Họ
phủ áo choàng lên ngựa của họ
Hai con chỉ cần chung một
áo choàng
Sao mà Chúa chịu đựng nhiều
như thế”.
136 Sau lời này tôi thấy nhiều ngọn đuốc
Quay tròn từ bậc nó xuống bậc kia
Sau mỗi vòng quay lại càng
xinh đẹp.
139 Rồi dừng lại quanh ngọn lửa thứ nhất
Phát ra một tiếng kêu, mạnh
và to
Đến mức,
không thể có gì so được
142 Tôi
không hiểu, tiếng sấm áp đảo tôi.
KHÚC XXI
5. Như Xêmêlê, khi biến thành tro - X, ĐN., XXX, 1-12.
13. Vùng
trời thứ bảy - vùng sao Thổ.
14. Từ
cái ức sư tử như cháy lên - tức là trong tháng ba và tháng tư năm 1300 sao Thổ nằm trong chòm sao Sư tử.
18. Trong
tấm gương to này - tức trong hành tinh này.
24. Niềm
vui mới và cũ - nghĩa là niềm vui ngắm Beatrice và niềm vui ngắm cảnh ở vùng sao Thổ.
25. Trong
khối pha
lê quay quanh trái đất - tức trong sao Thổ đang quay quanh trái đất.
26. Được mang tên vị Chúa tể thân yêu - sao Thổ được lấy tên của vị thần
Saturno. Triều đại của ông được mô tả là thời Vàng kim của sự giàu có và hòa bình
(X, ĐN., XIV, 96).
61-63.
Là tại vì tai mắt của người đời - nghĩa là “Tai của người
trần thì không chịu đựng được tiếng hát ở
đây, cũng như mắt của người trần thì không chịu
đựng được nụ cười của Beatrice”.
109-111.
Một phần nhô ra, là Catờria... - đỉnh Catria trong dãy Appennino, nằm giữa Pergola và Gubbio. Ở mé dưới đỉnh núi này có tu viện Fonte Avellana.
121-123.
Ở đó ta
là Pietờrô Đamianô - đây là Pietro Damiano, lúc đầu làm luật sư, năm 30 tuổi làm thầy tu. Có một thời
ông ở Nhà thờ Santa Maria mà ông gọi mình là Pietờrô lầm lỗi.
125. Ta
bị ép buộc phải đội cái mũ - tức cái mũ Hồng y (thực ra cái mũ Hồng y màu đỏ được
Giáo hoàng Innocenzo định ra năm 1252, gần hai thế kỷ sau khi Pietro Damiano
chết.
127. Cefàs
(tiếng Do Thái nghĩa là đá) - chỉ Thánh Pietro và “con tàu lớn”, chỉ Thánh Paolo. Hai vị này sống đạm bạc, nghèo nàn.
No comments:
Post a Comment