KHÚC XXVI
Vùng trời thứ
tám - Vùng các định tinh (tiếp theo).
Khi tôi lo cho đôi mắt bị mờ
Thì ngọn lửa đã làm mắt tôi lóa
Phát ra một tiếng nói bên tai tôi:
4 “Trong
khi chờ thị giác hồi phục lại
Mà ngươi để hỏng khi nhìn vào ta
Thì hãy bù việc đó bằng lời nói.
7 Vậy
hãy nói: cái đích nào hướng đến
Tâm hồn của ngươi và hãy tin rằng
Mắt ngươi bị lóa chứ không bị hỏng.
10 Vì
cái người phụ nữ hướng dẫn ngươi
Qua các miền thần thánh có trong mắt
Cái tính năng của tay
Anania”.
13 Tôi đáp: “Sớm hay muộn, tùy ý nàng
Thuốc cho mắt, đó là những cánh cổng
Cùng với
ngọn lửa nàng đã đi vào.
16 Điều thiện tạo niềm vui ở
triều đình
Và Chúa là nơi khởi đầu, kết thúc
Của tình yêu mãnh liệt hoặc
dịu êm”.
19 Tiếng nói ấy đã gạt bỏ cho tôi
Sự lo
lắng về việc bị lóa mắt
Và cho tôi sự ham thích chuyện trò.
22 Và nói: “Cần làm rõ hơn ý nghĩ
Cần sàng lọc, ngươi cần nói rõ ràng
Ai hướng
cung của ngươi vào đích đó”.
25 “Bởi luận chứng
triết học - tôi trả lời -
Và bởi
quyền lực từ trên cao ấy
Mà tình yêu in dấu ấn trong
tôi.
28 Và rồi sau đó cái điều ân huệ
Làm tình cháy lên, càng lắm
uy quyền
Thì điều thiện càng nhiều hơn trong đó.
31 Nó hướng về cái bản thể tuyệt vời
Mà những điều thiện không ở trong nó
Thì tia sáng chỉ nhỏ bé mà thôi.
34 Cần
bám vào tình yêu mạnh mẽ hơn
Trí tuệ ai nhận thức được chân lý
Sẽ đưa lập luận đi đến ngọn nguồn.
37 Cái
chân lý trải ra trước mắt tôi
Chỉ cho tôi cái tình yêu nguyên thủy
Từ những thực thể tồn tại muôn đời.
40 Tiếng
nói trung thực của tác giả đó
Nói với Môsê, khi nói về mình
“Ta sẽ cho ngươi xem mọi giá trị”.
43 Chính
Người cũng đã nói rõ điều đó
Trong bản tuyên cáo công bố dưới trần
Ý nghĩa hơn những tuyên cáo đã có”.
46 Tôi
lại được nghe tiếp: “Bằng trí tuệ
Của người trần và bằng giọng của mình
Hãy hướng khát khao của ngươi đến Chúa.
49 Nhưng
nếu có sợi dây khác đã từng
Kéo ngươi về với Chúa, thì cho biết
Tình cắn ngươi bằng bao nhiêu chiếc răng?”
52 Không
giấu ý nghĩ thần thánh ban đầu
Con đại bàng của Chúa, tôi thấy rõ
Người muốn dẫn lời tôi đi về đâu.
55 “Tất
cả những vết cắn - tôi tiếp lời -
Đều có thể hướng tim tôi về Chúa
Và hội tụ trong tình yêu của tôi.
58 Sự
tồn tại của thế giới và tôi
Nhờ cái chết của Chúa, tôi được sống
Và hy vọng tôi cũng như mọi người.
61 Sự
hiểu biết mà tôi vừa nói đó
Đã kéo tôi khỏi tình yêu lỗi lầm
Đưa tôi đến bến tình yêu thực sự.
64 Những
chiếc lá tôi lượm được trong vườn
Của người làm vườn bất diệt, tôi quý
Vì Người
đã ban cho chúng tốt lành”.
67 Tôi dứt lời thì bài ca vang
lên
Khắp bầu trời, và cô nương tôi nói
Với
mọi người: “Thánh, Thánh thần, Thánh thần!”
70 Như bị một ánh sáng chói đánh thức
Sức
mạnh thị giác mang đến cho tôi
Hiểu biết từ màng này qua màng khác.
73 Muốn lẩn tránh - khi mắt vừa thức giấc -
Những
gì trông thấy vì quá vội vàng
Khi năng lực phán đoán chưa trợ giúp.
76 Đôi mắt Bêatờrítsê cũng thế
Đã xua đuổi bụi bặm khỏi
mắt tôi
Bằng tia mắt nhìn xa nghìn
cây số.
79 Nhờ thế, tôi nhìn rõ hơn
lúc đầu
Hơi sửng sốt, tôi liền hỏi tên của
Ánh sáng thứ tư trước mặt chúng tôi.
82 Nàng nói: “Trong tia sáng là linh hồn
Đầu tiên đã được truyền cho sự sống
Đang tôn thờ Đấng sáng tạo của mình”.
85 Như vòm lá mà đỉnh bị cong xuống
Do gió thổi, sau lại đứng
thẳng lên
Vì tính năng của nó là đứng
thẳng.
88 Tôi cũng như thế trong khi nàng nói
Đầy kinh ngạc nhưng ý muốn hỏi han
Thôi thúc tôi, khiến tôi
bình tâm lại.
91 Tôi bắt đầu: “Ôi Đức cha ban đầu
Trái cây duy nhất sinh ra
đã chín
Các bà vợ giờ là con gái, con dâu.
94 Tôi cầu khẩn với tôn kính chân thành
Xin cho biết, có phải Người hiểu ý
Của tôi nhanh hơn tôi nói ra không?”
97 Khi con vật quậy dưới một tấm vải
Ý muốn của nó dễ dàng nhận
ra
Do chuyển động của tấm vải
che phủ.
100 Cũng giống như thế, linh hồn đầu tiên
Qua cái vỏ bọc đã cho tôi
thấy
Linh hồn sẽ làm cho tôi vừa lòng.
103 Hồn nói: “Không cần ngươi
phải bộc lộ
Ý muốn của ngươi, ta vẫn rõ ràng
Cái mà ngươi đã chắc chắn biết rõ.
106 Ta nhìn thấy điều đó trong gương
thần
Nó phản chiếu đúng đắn mọi
vật khác
Nhưng
không vật gì phản chiếu được gương.
109 Ngươi muốn biết khi Chúa Trời đã đặt
Ta vào đây, nơi cô nương của ngươi
Đã hướng
dẫn ngươi đi lên theo bậc.
112 Sẽ bao lâu hiện ra trong mắt ta
Nguyên nhân thực sự của cơn
giận dữ
Và cái ngôn ngữ mà họ tạo ra.
115 Con
trai ạ, không phải vì trái cấm
Là nguyên nhân của một cuộc lưu đày
Mà chỉ vì ta vượt qua giới hạn.
118 Nơi
cô nương đưa Viếcghiliô ra đó
Bốn nghìn ba trăm lẻ hai vòng quay
Của mặt trời, ta khát khao hội ngộ.
121 Tất
cả sao ta đã thấy trở lại
Trên đường đi chín trăm ba mươi lần
Suốt thời gian ta sống nơi trần thế.
124 Ngôn ngữ ta đã nói giờ lụi
tàn
Trước
khi dòng giống của Nembờrốt
Làm cái việc mà chẳng bao
giờ xong.
127 Bởi chẳng có sản phẩm của lý trí
Lại bền lâu, vì ý thích con
người
Phụ thuộc vào những vì sao vần vũ.
130 Con
người nói: công trình của tự nhiên
Nhưng nói theo cách này hay cách khác
Tự
nhiên cho con người theo ý mình.
133 Trước khi ta xuống Địa ngục kinh hoàng
Trên trần, I là Đấng chí
thiện
Niềm vui ta được bao bọc xung quanh.
136 Rồi lại gọi Người là EL, là đúng
Phong tục người trần như lá trên cành
Nó phải đi để cho chiếc
khác đến.
139 Trên ngọn núi cao nhất ở
ngoài kia
Ta đã sống trong sạch hay
phạm tội
Từ giờ thứ nhất đến giờ
tiếp sau
142 Khi mặt trời đổi phần tư, giờ thứ sáu”.
KHÚC XXVI
2. Ngọn
lửa đã làm mắt tôi lóa - tức Thánh Giăng tông đồ.
7. Cái đích nào hướng đến/ tâm hồn của ngươi... - Thánh Giăng tông đồ hỏi Dante về Tình yêu, tương tự Thánh Pietro và Thánh Giacobbe - về Đức tin và Hy vọng.
12. Tính
năng của tay Anania - ý nói rằng cái nhìn của Beatrice sẽ làm cho mắt của
Dante sáng lại giống như ông Anania trong Kinh Thánh, một người Damas đã chữa lành mắt cho Thánh
Paolo (Công vụ các sứ đồ, IX, 17-18).
16-18.
Đoạn này ý nói: tất cả tình yêu của con đều hướng
về Chúa.
24. Ai
hướng cung của ngươi vào đích đó - tức hướng vào Chúa.
38-39.
Tình yêu nguyên thủy - một số nhà chú giải cổ cho đây là Aristotle.
53. Con
đại bàng của Chúa - đại bàng là biểu tượng
Thánh Giăng tông đồ.
72. Hiểu
biết từ màng này qua màng khác - màng của mắt.
82. Linh
hồn đầu tiên - chỉ Adam.
93. Các
bà vợ giờ là con gái, con dâu - Adam là ông tổ của tất cả, thì nghĩa là bà
vợ nào cũng đồng thời là con gái của ông,
là vợ của con trai ông, là con dâu của ông.
109-111.
Đoạn này ý nói Thiên đường mặt đất.
118-120.
Đoạn này ý nói “Ta đã ở Limbo (Âm phủ) 4302
năm”.
121-123.
Đoạn này ý nói “Ta đã sống trên trần thế 930 năm”.
125-126.
Trước khi dòng giống của Nembờrốt - ám chỉ việc xây dựng tháp Babel (Sáng Thế
ký, XI, 1-9).
139-142.
Trên ngọn núi cao nhất ở ngoài kia - đoạn này ý nói: “Ta chỉ sống ở Thiên đường mặt đất chỉ bảy
tiếng đồng hồ - từ giờ thứ nhất đến giờ tiếp sau... giờ thứ sáu, bằng mặt trời
đổi một phần tư trong vòng một ngày đêm sang phần tư thứ hai”.
No comments:
Post a Comment