Friday, February 23, 2018

Thần Khúc - THIÊN ĐƯỜNG - Khúc 1


KHÚC I

Đi lên qua vùng lửa.

Đấng làm chuyển động muôn vật vinh quang
Người xâm nhập vũ trụ và chiếu sáng
Nơi này – nhiều hơn, nơi khác – ít hơn.

4 Tôi đã đến bầu trời nhiều sáng nhất
Đã thấy nhiều điều mà khi trở về
Kể lại chuyện có vẻ như vô ích.

7 Vì khi đến gần điều ta khao khát
Trí tuệ ta thường thâm nhập quá sâu
Nên ký ức ta đã không theo kịp.

10 Tôi đã biết về Vương quốc thần thánh
Sẽ tạo thành kho báu ở trong tôi
Thành chủ đề bài ca tôi thể hiện.

13 Hỡi Apôlô trong việc cuối này
Xin Người hãy cho tôi thêm sức mạnh
Để xứng với vòng nguyệt quế của Người.

16 Tôi biết một đỉnh Thi đàn, tạm đủ
Nhưng giờ đây tôi muốn biết cả hai
Tôi muốn tham gia đấu trường còn lại.

19 Xin hãy nạp vào ngực tôi hơi thở
Như trong ngày Người hạ Mácsia
Và đã lột hết bộ da của nó.

22 Quyền năng thần thánh xin hãy giúp tôi
Để tôi bày tỏ cái bóng cõi phúc
Đã in sâu đậm trong đầu óc này.

25 Tôi đến ngọn đồi tuyệt diệu của Người
Để được đặt lên đầu vòng nguyệt quế
Mà đề tài Người đã trao cho tôi.

28 Cha ơi, hiếm khi mà ngắt được nó
Để chúc mừng Xêda hay nhà thơ
Thấy hổ thẹn vì con tim trần thế.

31 Cầu mong cho vòm lá của Pênê
Khi khát vẫn có người làm nảy nở
Những niềm vui của vị thần Đenphi.

34 Tia lửa nhỏ sinh ra ngọn lửa lớn
Sau tôi có thể có lời tốt hơn
Biết cầu xin để Siara đáp ứng.

37 Ngọn đèn thế giới hiện trước vạn vật
Qua nhiều điểm khác nhau, nó phát ra
Bốn vòng tròn nối với ba thập ác.

40 Theo con đường tốt nhất, nó vội vàng
Cùng với ngôi sao tốt nhất, nó sẽ
Mang dấu ấn cho nến sáp nhân gian.

43 Ở nơi kia giờ buổi sáng đang lên
Còn ở đây, giờ buổi chiều đang xuống
Nơi kia trắng, còn nơi này lại đen.

46 Tôi thấy, khi quay mặt về bên trái
Bêatờrítsê nhìn vào mặt trời
Đến đại bàng cũng không nhìn như vậy.

49 Như một tia sáng thứ hai phát ra
Và phóng lên cao từ tia thứ nhất
Người hành hương nghĩ đến đường về nhà.

52 Cũng vậy, chuyển động của nàng nảy sinh
Từ đôi mắt, tôi hướng vì tinh tú
Mắt tôi chịu đựng khá hơn người trần.

55 Ở đó nhiều thứ mà ta dưới này
Không thể làm nổi, bởi thế mới có
Nơi trú ẩn phù hợp với sức người.

58 Tôi không chịu nổi được ánh sáng đó
Nhưng tôi thấy những tia sáng lóe ra
Như thỏi sắt lấy ra từ lò lửa.

61 Đột nhiên ánh sáng ngày như kéo dài
Giống như thể Đấng toàn năng trang điểm
Cho bầu trời một mặt trời thứ hai.

64 Bêatờrítsê nhìn bánh xe vĩnh hằng
Còn tôi lúc này đưa mắt hạ xuống
Thôi nhìn lên, mà chăm chú nhìn nàng.

67 Chiêm ngưỡng này, tôi trở thành như thể
Gờlaocô nếm vị cỏ trên thuyền
Và bỗng nhiên thành vị thần biển cả.

70 Không thể bằng ngôn ngữ của siêu nhân
Nhưng dẫn chứng của tôi cũng tạm đủ
Mà kinh nghiệm nhất là được ơn trên.

73 Tôi là linh hồn mới được tạo thôi
Đấng cai quản trời cao đã biết rõ
Tôi đi lên bằng ánh sáng của Người.

76 Khi bánh xe Người xoay theo ý muốn
Làm tôi chú ý đến sự hài hòa
Khi Người phân phối vòng quay vĩnh viễn.

79 Tôi nhìn thấy mặt trời đang sáng chói
Đến nỗi chẳng dòng nước hay cơn mưa
Có thể tạo ra những hồ lớn vậy.

82 Ánh sáng lớn và âm thanh rất mới
Làm cho tôi muốn tìm hiểu nguyên nhân
Chưa bao giờ tôi bức xúc như vậy.

85 Người mà hiểu được tôi như chính mình
Nhìn thấy tôi bối rối, bèn giúp đỡ
Trước khi tôi mở miệng, nàng đã khuyên:

88 “Đừng tự làm cho mình nặng nề thêm
Bằng ý nghĩ sai lầm, điều không hiểu
Chàng sẽ hiểu, nếu vứt nó sang bên.

91 Chàng không ở trên đất, như đã nhầm
Và tia sét từ trên trời phóng xuống
Không nhanh bằng chàng trở lại trời xanh”.

94 Nếu tôi gỡ được điểm thứ nhất rồi
Nhờ nụ cười và mấy lời ngắn gọn
Thì tôi lại vướng tiếp điểm thứ hai.

97 Và tôi nói: “Tôi đã hết ngạc nhiên
Nhưng bây giờ lại vô cùng kinh ngạc
Sao tôi nhanh hơn ánh sáng nhẹ nhàng.

100 Và nàng sau tiếng thở dài thương hại
Đã hướng về tôi bằng một ánh nhìn
Của bà mẹ nhìn đứa con khờ dại.

103 Và nói: “Vạn vật có sự liên quan
Giữa chúng với nhau nhưng không thay đổi
Mà vũ trụ và Thượng đế tương đồng.

106 Đối với sinh vật cao cấp được chọn
Dấu ấn của một sức mạnh vĩnh hằng
Mà đỉnh cao – qui luật vừa nói đến.

109 Trật tự này xâm chiếm rồi hòa chung
Mọi sinh vật theo số phận của chúng
Cả gần hoặc xa so với nguyên nhân.

112 Chúng bơi đến những bến bờ khác nhau
Đến đại dương bao la của tồn tại
Rồi theo bản năng thụ bẩm đi vào.

115 Nó là ngọn lửa hướng tới mặt trăng
Nó trong trái tim người trần cấp máu
Liên kết trái đất mà không cách phân.

118 Bản năng này ra đi, và lại nữa
Không chỉ ở những tạo vật vô tri
Mà cả vật có tình yêu, trí tuệ.

121 Ánh sáng của sự nhìn xa trông rộng
An ủi đất trời, bao lấy cái phần
Nơi mà vòng quay có tốc độ lớn.

124 Đó chính là nơi vùng trời cao nhất
Sức mạnh dây cung sẽ đẩy ta đi
Để ta đi về một nơi hằng phúc.

127 Nhưng đúng là không phải bao giờ cũng
Dây cung thực hiện như ý của mình
Vì rằng vật chất đã không đáp ứng.

130 Mà một khi hướng đi đã bị lệch
Thì có khi tạo vật cũng có quyền
Để được đẩy đi theo một hướng khác.

133 Như một ngọn lửa rơi từ đám mây
Đà bay đầu tiên làm nó rơi xuống
Nguyên do là từ một thỏa thích sai.

136 Đừng ngạc nhiên gì – mà chàng hãy tính
Chàng lên cao – điều đó cũng giống như
Một dòng nước từ đỉnh cao đổ xuống.

139 Điều đáng ngạc nhiên là giá như chàng
Không có gì cản trở, trên mặt đất
Đang yên nghỉ, như một ngọn lửa hồng”.

142 Rồi nhìn hướng trời xanh, nàng quay mặt.

CHÚ THÍCH

Chữ viết tắt:

 X. – xem

ĐN., – Địa ngục
TT., – Tĩnh thổ
TĐ., – Thiên đường
E., – Eneide (tác phẩm của Virgilio)
M., – Metamorphoses (tác phẩm của Ovidio)

Riêng Kinh Thánh là tác phẩm được Dante sử dụng nhiều điển tích nhất và có tần số xuất hiện nhiều nhất trong phần chú thích nhưng rất tiếc không thể viết tắt được cho 66 cuốn của Kinh Thánh vì các bản Kinh Thánh tiếng Việt mỗi bản phiên âm một kiểu nên chúng tôi đề tên đầy đủ của cuốn đó (xem phần ví dụ).
Ngoài ra, một số tác giả được Dante sử dụng chỉ vài ba lần thì chúng tôi ghi cả tên tác giả và tác phẩm ở phần chú thích mở ngoặc.

Một số ví dụ:
(X, TĐ, XXII, 139-140) – Xem Thiên đường, Khúc XXII, câu 139-140.
(Ét Ra, I, 9-11) – Xem quyển Ét Ra (Cựu ước), chương I, câu 9-11.
(Giăng, XX, 3-5) – Xem quyển Giăng (Tân ước), chương XX, câu 3-5.
(M., VII, 100-143) – Xem Metamorphoses, quyển VII, câu 100-143.
(E., VI, 679-694) – Xem Eneide, quyển VI, câu 679-694.
Lucano, “Pharsalia”

Stazio, “Tebaide”

KHÚC I

4. Bầu trời nhiều sáng nhất - là Empireo, bầu trời cao nhất. Trên tất cả chín bầu trời của hệ thống Ptolemaeus, Dante, theo học thuyết của nhà thờ, đặt một tầng th mười - Empireo, nơi của các vị thần.
15. Vòng nguyệt quế - theo Ovid, n thần Dafne chạy trốn tình yêu của Appollo biến thành vòng nguyệt quế (M., I, 452-567).
16-18. Tôi biết một đỉnh Thi đàn... - trước đây Dante chỉ cần một trong hai đỉnh của Parnaso, tc Elicona. Gi đây cần cả đỉnh Cirra (câu 36) của Appollo na.
20. Khi hạ Mácsia - thần dê Marsia thách Appollo thi tài về âm nhạc. Appollo thắng và lột da của Marsia (M., VI, 382-400).
31. Vòm lá của Pênê - nghĩa là vòm lá nguyệt quế. Dafne biến thành nguyệt quế (câu 15) là con gái của thần sông Peneo.
33. Vị thần Đenphi - tc Appollo.
37-42. Ngọn đèn thế giới... - trong những thời gian khác nhau, mặt trời (ngọn đèn thế giới) đi qua những điểm khác nhau. Vào mùa xuân nó đạt đến điểm, nơi gặp nhau của bốn vòng tròn (chân trời, xích đạo, hoàng đạo và vòng kinh tuyến) tạo thành ba thập ác. Nó đi theo con đường tốt nhất - vì đây là thời gian tốt nhất, cùng với ngôi sao tốt nhất - tc chòm Bạch dương. Điều này cho phép nó tác động tốt nhất đến cuộc sống trần gian (nến sáp nhân gian).
43-45. nơi kia giờ buổi sáng đang lên - tc bán cầu nam, còn đây là bán cầu bắc (buổi chiều đang xuống).
49-51. Tia sáng thứ hai phát ra - tc là phản xạ của tia sáng làm Dante nh đến kẻ hành hương đã đến nơi và đang nghĩ đến con đường tr về.
68. Gờlaocô nếm vị cỏ trên thuyền - Glauco, một người đánh cá thấy những con cá ăn một loại cỏ trong giỏ thì sống lại nên cũng bắt chước và biến thành thần biển (M., XIII, 898-968).
70-72. Siêu nhân - Trasumanar, tr thành một cái gì hơn người. Đây là một t do Dante nghĩ ra chỉ việc Glauco ăn cỏ mà tr thành thần nên chúng tôi cũng dịch như Nguyễn Văn Hoàn là siêu nhân - chỉ người không bình thường. Dẫn chng của tôi - tc là ví dụ về Glauco.
133-134. Như một ngọn lửa rơi từ đám mây - thời trung cổ người ta cho rằng tia chp lửa t đám mây hướng về phía yếu hơn, nghĩa là hướng mặt đất, trong khi bản chất của lửa là hướng lên.


No comments:

Post a Comment